"Còn có chuyện muốn nói với cô, bảo Thụy Tuyết cẩn thận Quý Phàm Sinh, anh ta không giống trước kia nữa đâu." Nói xong, Tôn Thiến không nói nữa.
Kết thúc hoạt động, Thiên Bảo một tay tắt Thư Nhan, một tay dắt Phương Trạch Vũ, vừa đi vừa nhảy. Nếu không có ba mẹ kéo lại, không biết cậu bé sẽ nhảy đến đâu nữa.
"Ba, ba nhìn hoa hồng trên mặt con đi." Thiên Bảo ngẩng đầu lên để Phương Trạch Vũ nhìn thấy hoa hồng trên mặt mình, tận năm sáu bông. Cậu bé chính là người nhận được nhiều hoa hồng nhất, còn được rất nhiều phần thưởng nữa.
Vốn dĩ cho rằng Thiên Bảo chỉ gọi Phương Trạch Vũ là ba trước mặt các bạn và các phụ huynh, nhưng giờ đã ra khỏi trường mà cậu bé vẫn gọi anh là ba, trong lòng anh vừa kích động vừa thấy ấm áp: "Thiên Bảo, cháu bằng lòng... Để chú sau này làm ba cháu sao?"
Thiên Bảo kỳ quái nhìn anh, không phải bây giờ đang gọi anh chú là ba rồi sao?
Thư Nhan đến công ty, nói lại chuyện mình gặp Tôn Thiến với Hồ Thụy Tuyết.
"Cậu nói là mấy năm nay cậu ấy luôn ở trong nước sao? Sao cậu ấy không nói với tớ chứ? Còn nữa, cậu ấy thật sự có một đứa con gái với Quý Phàm Sinh sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play