Năm đó còn chưa tốt nghiệp cấp Ba đã đưa ra nước ngoài, thì ra là vì tình huống đó, bà ta còn không biết xấu hổ mà tới nhà cầu hôn, lương tâm của bà ta chạy đi đâu mất rồi?"
Mẹ Hồ và mẹ Quý cũng là bạn bè nhiều năm, thường xuyên cùng đi ăn cơm cùng đi dạo phố cùng đi làm đẹp, hiện tại bà ấy cảm thấy mình bị mù mắt.
Đến làm thuyết khách là bà Phú hơn bốn mươi tuổi, nhà bọn họ có quan hệ thân thích với cả hai nhà, bình thường qua lại với nhà họ Quý nhiều hơn, mẹ Quý năm lần bảy lượt tìm tới nhà nhưng đều bị từ chối nên mới tìm đến nhà này làm thuyết khách.
Nói thật, bà ta cũng không ngờ, một thanh niên trai tráng không theo đuổi được người ta thì lập tức nghĩ đến chuyện bắt cóc cưỡng gian? Cuối cùng còn muốn tự sát cùng với con nhà người ta, đây không phải bị bệnh thần kinh thì là gì? Ở lại Nam Thành bọn họ cũng sợ nữa là.
Bà ta chỉ đến truyền lời giúp, không hề nói thêm hay bớt một câu nào, nếu không bà ta sợ sau khi mình chết sẽ phải xuống Địa Ngục.
"Nhà họ Quý cũng không nói không phạt cậu ta, chỉ là có thể không đưa đến bệnh viện Tây Sơn, ý của bọn họ là muốn đưa cậu ta ra viện điều dưỡng ở nước ngoài, thề thốt sẽ không để cậu ta về nước nữa." Bà Phú không nhìn thấy Hồ Thụy Tuyết, cũng không dám hỏi: "Ngoài ra nhà họ Quý sẽ gởi hậu lễ để xin lỗi Thụy Tuyết, tất cả bất động sản ở trong nước của Quý Phàm Sinh sẽ thuộc về Thụy Tuyết, cộng thêm 10% cổ phần Quý thị."
Bệnh viện Tây Sơn là bệnh viện tâm thần khá nổi tiếng, cơ sở bên trong rất tốt, nhưng làm gì có cha mẹ nào hy vọng đưa con mình đến bệnh viện tâm thần chứ. Hơn nữa ở ngay Nam Thành, đến lúc đó tất cả mọi người đều biết con trai của nhà họ Quý bọn họ vào bệnh viện Tây Sơn, là một kẻ tâm thần, mặt mũi của nhà họ Quý bọn họ sẽ mất sạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play