Cô ta vừa thốt ra lời đó tương đương như đã thừa nhận toàn bộ mọi chuyện.
Thư Kiến Dương vừa liếc ra sau, luật sư phía sau lập tức cầm ra một tờ đơn ly hôn: "Ông Lữ, mời đọc đơn cho kỹ, nếu không có gì thì ký tên vào."
Vật chứng và nhân chứng đều có đầy đủ, Lữ Khánh Vĩ không thể tiếp tục giãy giụa với ai được nữa, gã cầm lấy đơn ly hôn đọc thật kỹ, lúc nhìn đến phí nuôi con nhất thời lại khó chịu.
"Lúc trước, chúng nó đều do tôi nuôi lớn, tính ra cũng gần mười tám tuổi rồi, con gái tôi cũng đã nuôi mười hai năm, đứa con nhỏ cũng đã nuôi tám năm, tính mỗi đứa một nửa thì tôi còn nuôi nhiều hơn, thế dựa vào cái gì tôi còn phải trả phí nuôi chứ?"
Luật sư mỉm cười, nói: "Ông Lữ, hai đứa bé nam nữ nhà họ Thư lo liệu việc nhà cửa cũng xem như là trả công lao động rồi, đứa nhỏ chưa đầy mười tám tuổi sẽ được hai bên gia đình và cộng đồng nuôi ớn, huống chi ông đã làm sai, nếu lên tòa án ông có thể sẽ phải trả hơn một nửa tài sản đấy."
Lữ Khánh Vĩ không biết chuyện này, nơi này của họ, nắm tay nhà ai lớn nhà người đó tính, bây giờ nắm tay của Thư Kiến Dương lớn hơn còn có vật chứng và nhân chứng, dù lén giải quyết hay là lên tòa án, thì gã cũng không có được cái tốt.
"Nhanh lên, tôi không muốn tốn thời giờ với cậu, không ký tên thì lên toàn án, tôi tin chắc sẽ nhanh chóng có phán quyết đưa xuống thôi." Khóe miệng của Thư Kiến Dương cong lên một nụ cười nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT