Nhưng nơi này của lão Trương lại khác, vốn dĩ lúc trước muốn hợp tác với ông ấy làm một lô quần áo mùa thu kiếm lời, khi bọn họ đủ tài chính quả thực đã cho Thư Nhan một phần cổ phần, là lương tâm của họ, nhưng mà Thư Nhan thật sự không có tinh lực để lo chuyện công xưởng, hết thảy bên trong đều do vợ chồng họ lo liệu, cho nên cô đã nghĩ bán cổ phần cho lão Trương, rút khỏi công xưởng.
Hai vợ chồng nghe Thư Nhan nói muốn bán cổ phần cho bọn họ thì đưa mắt nhìn nhau.
"Tại sao cô lại đột nhiên muốn rút ra?" Lão Trương biết Thư Nhan bây giờ có tiền, có khi vài ngày đã hơn thu nhập một năm của bọn họ, thế nhưng có ai chê nhiều tiền đâu, lại không cần làm cái gì mà mỗi năm đều có thể chia hoa hồng, không tốt sao?
"Gian hàng của công ty càng lúc càng lớn, tôi thực sự không có tinh lực để quan tâm đến những thứ khác." Thư Nhan đưa tay ngăn lão Trương nói chuyện, cười nói: "Cũng không phải tôi tặng cho hai người, cứ dựa theo tài sản trong xưởng quy ra cho tôi."
Tổng cộng hai mươi phần trăn cổ phần vậy mà có thể trị giá năm mươi vạn tệ, Thư Nhan ký thỏa thuận với lão Trương xong mang tiền về nhà.
Vừa về đến nhà thì thấy cô Cả đang ngồi trong phòng khách: "Bây giờ không phải là đang nghỉ sao? Sao cô Cả rảnh rỗi tới đây vậy?"
"Cô chủ, lúc con gái cô nghỉ đông, nó nói tìm được một công việc có thể nhận tiền lương gấp đôi nên sẽ không trở về, nói là mùng một tết sẽ quay về, nhưng đến bây giờ vẫn không thấy người đâu. Cô gọi điện thoại đến tiệm trước kia nó làm thêm, họ nói vốn dĩ nó không hề đi làm. Lòng cô không thể ngừng lo lắng, suốt đêm đi xe tới đây." Cô Cả nhìn thấy Thư Nhan thì vội vàng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play