Bước đầu phải lựa chọn mấy quốc gia trước, Thư Nhan chuẩn bị tra một ít tài liệu xem sau đó trở về lại hỏi cụ thể Hồ Thuỵ Tuyết.
Vừa mới tìm kiếm tài liệu không bao lâu thì Thư Nhan đã dựa vào trên sô pha ngủ mất rồi. Phương Trạch Vũ nhìn thấy lại nhẹ nhàng bế cô lên trở về phòng ngủ chính rồi giúp cô cởi giày, đắp chăn đàng hoàng, sau đó tự mình lại đi ra ngoài tra tài liệu.
Thư Nhan ngủ một giấc dậy cũng đã là hơn năm giờ chiều, Thư Nhan lười biếng duỗi eo, xoa cổ. Gần đây không biết tại sao mà cô cực kỳ thích đi ngủ đã thế còn luôn cảm thấy ngủ thế nào cũng không thấy đủ.
"Dậy rồi à, anh đang chuẩn bị gọi em dậy ăn cơm."
"Sao anh không đánh thức em dậy sớm hơn, buổi chiều ngủ nhiều như vậy thì buổi tối lại không ngủ được." Thư Nhan lẩm bẩm nói.
Phương Trạch Vũ nhướng mày, anh nhớ rõ hôm trước hay là hôm kia gì đó lúc anh tới gọi Thư Nhan dậy vì sợ cô ngủ nhiều thì buổi tối lại không ngủ yên, vậy mà Thư Nhan là một người rất luôn dễ nói chuyện lúc đó lại nổi cáu lên với anh. Cô còn nghiêm túc yêu cầu về sau Phương Trạch Vũ không được đánh thức cô dậy, sau đó lại ngả đầu tiếp tục đi ngủ, kết quả hơn chín giờ tối ngày hôm đó cô vẫn ngủ thiếp đi.
"Em cảm giác gần đây mình bị thần ngủ bám vào người." Thư Nhan mở miệng vui đùa, khuôn mặt ngủ đến đỏ bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play