Buổi trình diễn thời trang diễn ra rất thành công, có thể nói Tiêm Nhan đã thực sự được giới thời trang công nhận, có thể xem như đã bước vào hàng ngũ ít xa xỉ, nhưng nếu muốn trở thành hàng xa xỉ thì phải cần một khoảng thời gian để lắng đọng.
Tính cả hành trình đi và về, Thư Nhan đã xa nhà gần nửa tháng, lúc về đến nhà thì Tiểu Bảo cũng không biết cô nữa, Thư Nhan muốn ôm thằng bé, còn thằng bé liên tục trốn vào trong lòng cô cả.
"Thằng nhóc con thật vô lương tâm, mẹ là mẹ đây, mẹ mới đi nửa tháng đã quên mẹ rồi?" Thư Nhan vẫn có chút đau lòng.
Chỉ là ban đầu xa lạ, nhưng chẳng bao lâu sau đã giang tay muốn Thư Nhan ôm, cái đầu nhỏ luôn rúc vào cổ cô, rất thân mật.
"Làm sao con sẽ không nhận ra mẹ được? Có lẽ là giận vì lâu không gặp nó đấy." Cô cả nói chuyện giúp Tiểu Bảo.
Thư Nhan ôm Tiểu Bảo, trái tim cô bỗng chốc mềm nhũn,"Thanh Thanh và Thiên Bảo đâu ạ?"
Hôm nay là thứ bảy, thường thì hai đứa nhỏ nên ở nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play