"Em định như vậy, nhưng em quá ngượng ngùng nên chưa dám mở lời." Từ sau khi sinh con trai, Ngô Tú Nguyệt vẫn chưa đi làm, bây giờ muốn đi khiến cô ấy hơi sợ hãi, quan trọng nhất sẽ mất mặt.
"May là em chưa mở lời, sợ mất mặt chưa đủ à? Con của chúng ta là bạn học với con gái của chị ấy, nếu để bạn bè và giáo viên của con trai biết em đi làm thuê cho mẹ của bạn học của con trai, sau này con trai ngẩng đầu làm người ở trường học thế nào?" Trương Hoa Phong nhìn vợ với vẻ không vui, đúng là đồ không có đầu óc, bán quần áo cho mẹ bạn học của con trai, tương lai đều phải thấp một đầu trước mặt bạn học.
Ngô Tú Nguyệt không vui, nói: "Em không đi làm thì làm thế nào đây? Chỉ với tiền lương của một mình anh thì đến bao giờ chúng ta mới mua được một căn nhà tốt chứ? Em đi làm cho người ta thì mất mặt, vậy chúng ta ở nơi này không mất mặt à? Cả Lâm Tuệ và Thư Nhan đều mua nhà ở dinh thự Nam Phủ, hơn nữa đều là phòng rộng một trăm hai mươi mét vuông, anh nhìn lại nhà của chúng ta xem? Sáu miệng ăn ở trong bốn mươi mét vuông, Hàm Hàm lớn thế rồi mà vẫn ở cùng chúng ta, nếu nó lớn hơn chút nữa mà không có phòng riêng, vậy chẳng phải cũng mất mặt ư? Còn em gái kia của anh nữa, hai mươi tám tuổi rồi mà chưa lấy chồng, vậy còn không mất mặt à?"
"Nói anh thì nói anh, lôi Tú Tú vào làm gì?" Trương Hoa Phong thoáng nhìn qua cửa sổ, nhẹ giọng: "Là do anh không có bản lĩnh, em đừng đổ thừa cho Tú Tú."
Lúc này Ngô Tú Nguyệt không lên tiếng, cô ấy cũng biết lời vừa rồi có hơi quá đáng, bèn ngồi vào một bên sofa và thở dài một hơi, bỗng nhớ đến một chuyện: "Anh nói em đi làm sẽ khiến con trai mất mặt, vậy Tú Tú thì sao?"
"Tú Tú đang làm việc ngon lành trong nhà máy, chẳng lẽ bảo em ấy từ chức đi bán quần áo sao?" Trương Hoa Phong cảm thấy anh ta không qua nổi ải của ba mẹ mình.
"Nhà máy mà Tú Tú đang làm đã ngưng sản xuất từ lâu, hơn nửa năm chưa phát tiền lương, cứ ở lại đó để làm gì? Dứt khoát mua đứt thâm niên ra ngoài tìm việc, anh đừng trách em nói chuyện khó nghe, Tú Tú thật sự đã hai mươi tám tuổi, muốn tìm một nhà khá giả với số tuổi lớn như thế thì đồ cưới phải dày một chút. Em tuyệt đối sẽ không thòm thèm một đồng một cắc nào từ tiền mua đứt thâm niên của em ấy, cộng thêm tiền lương mấy năm qua, đến lúc đó chúng ta cho thêm một ít để mua một ngôi nhà cho em ấy, vậy cũng có của cải để lập gia đình." Thật ra bản tính của Ngô Tú Nguyệt không xấu, chẳng qua vì chuyện của cô em chồng nên liên lụy cô ấy bị hàng xóm láng giềng nói ra nói vào, khó tránh khỏi cũng bị ảnh hưởng theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT