Lúc trước cô bé vừa thấy ảnh là đã muốn đi rồi, nhưng Diệp Thanh Thanh là đứa trẻ hiểu chuyện, biết Thư Nhan lo cho hai đứa vất vả nên từ trước đến nay chưa bao giờ nói ra những suy nghĩ mà cô bé cho là sẽ thành gánh nặng cho mẹ.
"Là sở thú đó. Trong đó chẳng những có hổ và sư tử mà còn có khổng tước, gấu trúc và rất nhiều động vật nhỏ nữa. Muốn đi thì nhanh vệ sinh cá nhân nào, chúng ta phải xuất phát sớm một chút, nếu không thì phải xếp hàng lâu lắm." Thư Nhan vỗ đầu hai đứa bé.
"Mẹ tốt nhất trên đời! Con đi vệ sinh cá nhân đây!" Thiên Bảo như con thỏ chạy tọt vào toilet, rất tự giác đánh răng rửa mặt, sau đó cầm một chiếc ghế nhỏ ra ngồi chỗ gần cửa nhất như sợ Thư Nhan sẽ bỏ mình lại.
Cô đội mũ cho hai đứa nhóc rồi dẫn chúng lên đường tới sở thú.
"Mẹ ơi, nhiều người quá!" Diệp Thanh Thanh hơi sốt ruột nhìn hàng dài đằng trước. Nếu không mua được vé thì phải làm sao đây? Không được thấy hổ và gấu trúc mất thôi.
Thiên Bảo bên cạnh nhìn trái nhìn phải, nghịch ngợm muốn gạt tay Thư Nhan ra chạy đi chơi nhưng bị cô trừng mắt, cậu bĩu môi ngoan ngoãn trở lại.
Khoảng nửa tiếng sau mới đến phiên Thư Nhan: "Vào rồi phải luôn đi sau lưng mẹ, biết chưa? Còn nhớ trước khi đi mẹ đã dặn gì với các con không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play