Thư Nhan vừa nói vừa đẩy A Lạc đến cửa, mỉm cười: "Tôi nói cô đi ăn cùng chúng tôi một chút, không cần phải khách khí như vậy. Dù sao cũng là hàng xóm, thường xuyên chơi với nhau."
"Cô..." A Lạc hậm hực rời đi.
" Làm ầm lên như vậy liệu có ổn không?" Trương Hoa Tú thấy làm ăn kinh doanh vẫn nên dĩ hòa vi quý."
"Ăn cơm thôi." Thư Nhan nhìn cô ấy, không giải thích.
Trương Hoa Tú là người tốt, tính cách quá mềm yếu. Nếu như trong cuộc sống rất dễ sống với người như vậy, làm nhân viên bán hàng cũng được, có thể kiên nhẫn tiếp đón khách. Nhưng nếu như làm quản lý thì không được, sẽ không lấn át được cấp dưới và xử lý những chuyện phát sinh.
Ban đầu Thư Nhan định đào tạo cô ấy làm quản lý cửa hàng, nhưng gần đây có lẽ để sau hẵng nghĩ đến suy nghĩ này.
Còn về chuyện làm ầm lên với A Lạc? Thật ra lần trước sau khi nhập hàng về, A Lạc đã không vừa mắt cô, thường xuyên nói những lời vớ vẩn. Lúc trước còn chẳng thèm quan tâm đến cô, bây giờ lại chạy đến cửa hàng của cô làm trò. Cô không đuổi cô ta đi là tốt lắm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play