Đây là thu nhập trong hai ngày qua, ngoài ra hôm nay nhập hàng hết 3762 tệ, ngày mai còn phải nhập một lô áo khoác. Tính như vậy, số tiền cầm được cũng không nhiều lắm. Quả nhiên, câu nói "Tiền mở cửa hàng đều nằm trong hàng" không hề sai chút nào.
Sáng sớm ngày hôm sau Thư Nhan thật sự không dậy nổi. Cô nấu cháo, ăn kèm với đồ ăn sáng và bánh mì là xong bữa sáng. Cũng không kịp làm cơm trưa cho Diệp Thanh Thanh.
"Đây là hai tệ, buổi trưa con ăn bát mì ở tiệm mì ngoài trường học nhé." Thư Nhan hơi ngượng ngùng.
"Con không cần đâu, tiền lần trước mẹ cho con vẫn còn." Diệp Thanh Thanh lắc đầu.
Đứa trẻ ngốc này, còn không biết tiêu tiền. Thư Than xoa đầu cô bé: "Đấy là tiền tiêu vặt mẹ cho con, con cứ tích cóp đi. Đây là tiền ăn trưa mẹ cho con, đừng làm mất. Đi nào, mẹ đưa các con đi học."
Lúc Thư Nhan đến cửa hàng, Trương Hoa Tú và Oánh Oánh đều đã đến, hai người bọn họ thật sự rất chăm chỉ, ca sáng bắt đầu từ chín giờ, tám giờ bọn họ đã đến, hai hôm nay còn sớm hơn, từ lúc bảy giờ, tới cửa hàng chỉnh trang quần áo. Tháng sau tới lúc phát tiền lương, dù thế nào cũng phải thưởng gấp đôi cho họ.
Ông chủ và nhân viên vốn là hỗ trợ lẫn nhau, Thư Nhan đã từng làm công, rất hiểu cảm giác khổ sở khi cố gắng không được đền đáp. Hiện tại cô đã làm bà chủ, cảm thấy làm nhiều được nhiều, công sức người ta bỏ ra nên được đền đáp xứng đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT