Thịnh Bảo Quân cảm thấy ớt này còn ngon hơn cả ớt đặc sản nhà ông nội mình.
"Ớt này là từ quê tớ, Phúc Thành, nhờ người mang lên. Tớ còn thêm một chút dược liệu nên không gây nóng trong người." Giang Hàn Yên nói nửa thật nửa đùa.
"Thảo nào, Hàn Yên giỏi thật đấy!"
Điền Tâm Tâm giơ ngón cái lên, chân thành khen ngợi, không ngạc nhiên khi cha mẹ khuyên cô ta nên kết bạn tốt với Giang Hàn Yên, quả nhiên cha mẹ nói đúng.
Giang Hàn Yên mỉm cười, thấy Chu Ngọc Tâm chỉ ăn cơm trắng, trong bát chỉ có chút rau xanh và trứng, không có tí thịt nào, trông thật đáng thương, liền nói: "Ngọc Tâm, cậu cũng ăn chút ớt đi."
"Cảm ơn, nhưng dạ dày mình không tốt, không ăn được ớt."
Chu Ngọc Tâm cười từ chối, giọng nói của cô ta nhẹ nhàng nhưng rất êm tai, nói chuyện chậm rãi, như cơn gió xuân tháng ba, mang lại cảm giác dễ chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play