Giang Hàn Yên gật đầu: "Đúng vậy, ngày đầu tiên nhập học, mình đã nhận ra cậu bị trúng độc, nhưng lúc đó không quen biết nên không tiện nói ra, hơn nữa mình chưa chắc chắn nguyên nhân là gì. Hôm nay mới xác định được."
Mặt Chu Ngọc Tâm càng trắng hơn, nhưng cô ta rất bình tĩnh. Điền Tâm Tâm và những người khác cũng không dám lên tiếng, chỉ ngây ngốc nhìn tượng Phật ngọc trên bàn, không biết phải làm gì.
"Đây... đây là loại độc gì? Hàn Yên, cậu vừa chạm vào có sao không?" Điền Tâm Tâm lo lắng hỏi.
"Không sao, chất độc được giấu bên trong tượng Phật ngọc, mỗi ngày chỉ thấm ra một chút, phải tiếp xúc lâu dài mới bị trúng độc. Mình chỉ cầm một lúc thôi, không ảnh hưởng gì."
Giang Hàn Yên lấy khăn giấy từ trong túi ra, bọc lấy tượng Phật ngọc, đứng dậy nói: "Tìm chỗ yên tĩnh nói chuyện đi."
"Đi đến khu hồ sen." Cơ Vi Ba gợi ý.
Năm người đi đến khu hồ sen, buổi tối nơi này rất đông người, nhưng buổi trưa lại không có ai, bên hồ có ghế đá và bàn đá, là nơi lý tưởng để ngồi hóng mát và đọc sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play