Lục Trần đi gọi taxi rồi tiễn ông ta lên xe.
Mấy tên móc túi vẫn nằm rên rỉ trên đất, run rẩy sợ hãi, chúng muốn chạy nhưng lại không dám, chỉ có thể nhìn Lục Trần với ánh mắt đáng thương, hy vọng anh sẽ rộng lượng tha thứ.
"Là chúng tôi không biết điều, mạo phạm cao nhân, xin lỗi... chúng tôi xin nhận lỗi..."
Mấy người tỏ ra rất hối lỗi, quỳ xuống dập đầu, nghe rõ tiếng 'cộp cộp', trán đã bầm tím mà vẫn không dừng, rõ ràng là rất thành thạo, chứng tỏ bình thường làm việc này không ít.
"Nghe nói nghề của các người cũng có quy tắc, tiền cứu mạng không được động vào, sao lúc vào nghề không ai dạy các người quy tắc à?" Giang Hàn Yên lạnh lùng hỏi.
Dù là nghề móc túi không danh giá, nhưng quy tắc rất nghiêm ngặt, gọi là "đạo cũng có đạo", làm trộm cũng phải có quy tắc.
Mấy tên móc túi nhìn nhau bối rối, mãi một lúc sau, tên mặt chuột mới dám hỏi: "Làm nghề của chúng tôi cũng có quy tắc sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play