Nhưng Giang Hàn Yên thật sự không muốn loại niềm vui này, giờ cô hiểu rồi, gió lạnh là do cậu bé mang vào.
Trong nhà khó khăn lắm mới ấm lên được một chút, nhưng cậu bé cứ vào ra liên tục, khiến hơi ấm tản ra hết, còn mang theo một luồng gió lạnh vào.
"Không xem, dì muốn ngủ."
Giang Hàn Yên chùm chăn kín đầu, trừ khi trời mưa vàng, còn không cô tuyệt đối không dậy.
"Dì Giang, tuyết rơi như lông ngỗng rồi."
Đậu Đậu lần thứ ba chạy vào, miệng liên tục kêu, tay vẫn đang nhỏ nước vì cậu bé đã hứng rất nhiều tuyết, muốn mang vào cho dì Giang xem, nhưng chưa vào đến nhà thì tuyết đã tan hết.
"A... tan rồi, dì Giang mau ra xem, tuyết rơi như lông ngỗng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT