Giang Hàn Yên không khách sáo chút nào, nhận hai căn nhà, nhưng ấn tượng của cô về Mẹ Hà rất tốt. Bà có quan điểm đúng đắn, có lẽ Hà Vũ Phỉ thừa hưởng tính xấu từ cha mình.
Trên đường về, Hà Vũ Phỉ vẫn cố thuyết phục mẹ: "Tìm việc ở thành phố lớn không dễ đâu mẹ, mẹ không còn trẻ nữa, chỉ có thể làm lao công, mẹ chịu nổi không?"
"Chịu được, mẹ đã chịu bao nhiêu khổ rồi." Mẹ Hà bình thản trả lời, giọng kiên định.
Hà Vũ Phỉ nghẹn lời, tiếp tục thuyết phục: "Còn bà ngoại, cậu và dì thì sao? Mẹ không tiếc phải xa họ à?"
"Người mẹ quan tâm nhất là con, con đã đi sai đường, mẹ không thể không làm gì."
"Nhưng mẹ lúc nào cũng đưa tiền cho họ, dù nhà mình chẳng dư dả gì."
Hà Vũ Phỉ lẩm bẩm. Chị ta nhớ mỗi tháng nhận lương, bà ngoại đều đến lấy tiền, mẹ phải đưa nửa số lương, khiến hai mẹ con không đủ tiền ăn, cơm canh đạm bạc, rất khổ sở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play