Mặt Hà Quảng Chí trắng bệch như ma, môi run rẩy, mồ hôi lạnh toát ra. Những gì Giang Hàn Yên nói đều đúng, anh ta cảm thấy mình như đang trần truồng đứng giữa đường, không có chỗ nào trốn.
"Cầu xin cô cứu gia đình tôi, đại sư!"
Hà Quảng Chí đột nhiên quỳ xuống. Anh ta không ngu ngốc, Giang Hàn Yên có thể nói ra nhiều chuyện về gia đình mình như vậy, chắc chắn không phải người thường, có thể giải quyết được rắc rối của nhà anh ta.
"Tôi cũng hết cách mới làm chuyện đó, xin lỗi, tôi xin đầu bồi tội, hay mấy người cứ đánh tôi, đánh bao nhiêu cũng được, miễn là mấy người hả giận."
Hà Quảng Chí bò đến trước mặt cha Lưu, cầm tay ông ta đánh vào mình. Thực ra, anh ta đã nhận ra cha Lưu ngay từ cửa, hôm đó anh ta đã nhìn thấy ông ta trước, cho vợ xuống bán thùng giấy, còn mình trốn trên lầu nhìn trộm.
Sau khi đưa số tiền đó đi, mẹ anh ta quả thật có khá hơn một chút, tình hình của anh ta ở công ty cũng cải thiện, anh ta cứ tưởng đã có hiệu quả.
Ai ngờ người ta lại tìm đến, còn mang theo cao nhân, Hà Quảng Chí không thể cứng đầu được nữa, đành phải thừa nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play