Mồ hôi trên mặt Đàm Ngọc San ngày càng nhiều, hoàn toàn mất đi sự kiêu hãnh của một nữ doanh nhân, vì những gì Giang Hàn Yên nói đều là sự thật, chị ta cảm thấy mình không còn chỗ nào để trốn, thật quá xấu hổ.
Bà Vương đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lớn tiếng hỏi: "Ngọc San, cô bé nhà cháu, cháu nói là con của họ hàng, hóa ra là con gái cháu nhận nuôi sao?"
Lỗ Thiên Khiết và Đàm Ngọc San quan hệ khá tốt, thường xuyên qua lại, biết nhà Đàm Ngọc San nuôi một bé gái, bà ta đã nhìn thấy vài lần, Đàm Ngọc San đều nói là con của họ hàng, Lỗ Thiên Khiết có chút nghi ngờ nhưng không nghĩ nhiều.
Bà Vương nghe con gái nói qua, giờ nghĩ lại, chẳng phải là giống với những gì Giang Hàn Yên nói sao?
Đàm Ngọc San thần sắc do dự, không dám thừa nhận cũng không dám phủ nhận.
Bà Vương thấy chị ta như vậy, làm sao mà không hiểu, lắc đầu liên tục, nói một cách chân thành: "Ngọc San, các cháu làm vậy không được đâu, cô bé đó đã mang lại con cho nhà cháu, đối với nhà cháu có công lớn, các cháu không thể 'giết lừa sau khi dùng cối xay' như vậy, sao có thể gửi trả đứa trẻ về, hơn nữa nhà cháu đâu phải là nuôi không nổi, cần gì phải làm như thế?"
"Dì à, đứa trẻ đó có nhiều thói xấu lắm, ăn uống thì nhóp nhép, lại không giữ vệ sinh, dạy bao nhiêu lần cũng không được." Đàm Ngọc San nhỏ giọng biện minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play