Chu Thục Trân bùng nổ, chị ta đã nhịn nhiều năm, vẫn không đổi được cuộc sống yên bình, ngược lại còn bị gia đình này ức hiếp hết lần này đến lần khác, giờ thì đến cả mạng sống của con gái cũng không tha.
Vậy thì tại sao chị ta phải tiếp tục nhịn?
Điền Tâm Tâm ngoài phòng bệnh gật đầu lia lịa: "Cứ mắng thế, mắng chết tên khốn nạn đó!"
"Tôi cưới cô về là để hiếu thuận với mẹ tôi? Mẹ tôi nuôi dưỡng tôi khó nhọc, giờ hưởng phúc là điều đương nhiên. Chu Thục Trân, cô đối xử với mẹ tôi thế nào? Cô là con rắn độc, tôi mù mới cưới cô!"
"Mẹ anh nuôi dưỡng anh chứ không phải tôi, anh muốn hiếu thuận thì tự mà làm, đừng lôi tôi vào!" Chu Thục Trân cười lạnh, chấm dứt cái gọi là hiếu thuận ngu xuẩn đó.
"Tôi ở ngoài làm việc mệt mỏi nuôi gia đình, còn cô thì hưởng thụ trong nhà, cả khu ai được sướng như cô? Chu Thục Trân, đừng có được đằng chân lân đằng đầu!" Gã đàn ông giọng đe dọa.
"Anh ở ngoài làm việc mệt mỏi mà mỗi tháng chỉ cho hai trăm đồng tiền sinh hoạt, chẳng đủ cho anh và mẹ anh ăn. Tôi và Kỳ Kỳ chưa tiêu của anh đồng nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play