Quản gia cười đáp, trong lòng còn có chút khinh bỉ, nếu chờ thiếu gia nhớ ra thì rau cỏ đã nguội mất rồi.
Lý Bách Tuế không ngồi yên được, muốn ra ngoài đón người, Lưu Tâm Nghiên cũng sợ hãi đi theo, chủ nhân không ngồi yên, chị ta nào dám ngồi.
Hơn nữa, chị ta càng thêm kính sợ Giang Hàn Yên, Lý Bách Tuế gọi cô ấy là sư nương, chắc chắn không phải kiểu gọi trong giới giải trí mà là kiểu gọi rất trang trọng và nghiêm túc. Lưu Tâm Nghiên ghen tỵ không thôi.
Có một đại phú hào như Lý Bách Tuế làm đệ tử, Giang Hàn Yên dù có ở đâu trên thế giới cũng có thể đi ngang.
Giang Hàn Yên đi thẳng vào phòng ăn, thức ăn đã được dọn lên, Lưu Tâm Nghiên thấy cô, lập tức đứng dậy.
"Ăn cơm thôi, tôi đói muốn chết rồi."
Giang Hàn Yên vẫy tay cho chị ta ngồi xuống, Lưu Tâm Nghiên chỉ dám ngồi một nửa mông, cơm cũng chỉ dám ăn từng hạt, những món sơn hào hải vị trên bàn, một miếng cũng không nuốt nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT