Thục Vương xin gặp Hoàng Hậu, Hoàng Hậu vừa nghe là Thục Vương, vẻ mặt ôn hoà triệu kiến.
Thục Vương vào điện, để Hoàng Hậu cho người xung quanh lui ra, quỳ xuống: "Nương nương có gì khó xử, không bằng nói cùng nhi thần, ở trong cung này, nhi thần chỉ đã từng được mẫu phi và nương nương yêu thương, mẫu phi đã qua đời, nhi thần coi nương nương như mẫu thân thứ hai…… Nếu nương nương có phân phó, nhi thần vượt lửa qua sông, cũng muốn vì nương nương bài ưu giải nạn!"
Hoàng Hậu liếc mắt nhìn Thục Vương một cái, ánh mắt ý vị thâm trường:
"Tiểu Ngũ thật sự đã trưởng thành."
Thục Vương theo bản năng biện bạch: "Nhi thần xác định có tư tâm, nhưng tâm vì nương nương phân ưu cũng không giả dối, chẳng lẽ nương nương thật sự cam tâm sao?"
Hoàng Hậu cười lạnh, "Không cam lòng, bổn cung lại có thể làm được gì? Không cam lòng, người nhà bổn cung có thể sống lại sao! Tiểu Ngũ, bổn cung đã nháo, đã đấu tranh, còn đã căm hận, nhiều năm như vậy, bổn cung và Hoàng Thượng phu thê ly tâm, hiện giờ thật sự không có sức lực lại đi lăn lộn."
Thục Vương ngạc nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play