Trình Khanh cũng không phải nói dối an ủi Thôi Ngạn, Hoàng Thượng ba phải trấn an Dĩnh Xuyên hầu, nhưng Thôi Bằng sống hay chết, quyền quyết định cũng không ở trong tay Thôi Bằng.
Dù Thôi Bằng vô cùng thông minh, tỏ vẻ muốn cùng thê tử hòa li, cưới nữ nhi Dĩnh Xuyên hầu làm thê, đền bù khuyết điểm chính mình vô tình tổn hại danh dự thiên kim Hầu phủ, Dĩnh Xuyên hầu cũng không có khả năng không hề khúc mắc tiếp thu một người ‘ con rể cưng ’ như vậy.
Dĩnh Xuyên hầu chịu đựng ghê tởm hướng tam hoàng tử đưa ra cáo từ, cũng không đáp lại hạ sính mà tam hoàng tử nói, chạy nhanh mang nữ nhi về nhà.
Dọc theo đường đi, Dĩnh Xuyên hầu nhịn xuống lửa giận, thẳng đến khi trở về Hầu phủ, mới cho gia phó lui hết, chỉ để lại thê tử và nữ nhi ở trong phòng.
"Nghịch nữ, còn không quỳ xuống! Ngươi hôm nay làm mất hết thể diện Hầu phủ, nếu ngươi hiểu được lễ nghĩa liêm sỉ, khi bị người đánh vỡ nên một đầu đâm chết, còn có thể vãn hồi mặt mũi Hầu phủ, nhưng ngươi cố tình tham sống sợ chết, sống tạm xuống dưới, làm Hầu phủ thành chê cười của toàn bộ kinh thành!"
Sao lúc đó hắn không cắn chết là Thôi Bằng thấy sắc nảy lòng tham, muốn làm chuyện bậy bạ với nữ nhi hắn, kiên trì muốn đem Thôi Bằng hạ ngục vấn tội.
Như vậy tuy rằng sẽ làm mọi người đều biết, lại tốt xấu gì vẫn đứng vững ở trên lập trường người bị hại…… Dĩnh Xuyên hầu chậm rãi nghĩ lại, cực kỳ hối hận, nhìn nữ nhi quỳ trên mặt đất khóc lóc, trong ánh mắt đều là lạnh lẽo:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play