Kinh thành đối với Nghiệp Vương cũng không phải là một địa phương an toàn, Nghiệp Vương từ đất phong về kinh, nếu hoàng đế tìm cái cớ không cho Nghiệp Vương trở về thì làm sao?
Binh quyền trong tay Nghiệp Vương, mới là nguyên nhân khiến phủ Nghiệp Vương sừng sững ở Đại Ngụy trăm năm không ngã, nếu phủ Nghiệp Vương không có binh quyền, vậy sẽ thành Vương phủ bình thường, phải dựa vào ân điển của hoàng đế để sinh hoạt, lấy tính tình kiêu ngạo của Tiêu Vân Đình, tuyệt đối vô pháp tiếp thu loại kết cục này.
Cho nên, hoàng đế đã hạ chỉ triệu Nghiệp Vương vào kinh, Tiêu Vân Đình vẫn “bệnh tình nguy kịch”, Mạnh Hoài Cẩn không thể không hoài nghi Tiêu Vân Đình lần này thật sự bị bệnh.
Mạnh Hoài Cẩn đi theo đại quản sự tới phòng của Tiêu Vân Đình.
Trong phòng có mùi dược nồng đậm.
Ban ngày ban mặt, cửa sổ đóng chặt, giường che màn đến kín mít, ánh sáng trong phòng vô cùng kém.
Đại quản sự ở trên đường nói thế tử phát sinh tật sợ ánh sáng, ngoại trừ ngự y tới thăm khám, ai cũng không thể thấy thế tử, trước đó vài ngày Trưởng công chúa xông vào phòng thế tử, khi xốc giường màn lên nhìn thấy thế tử bệnh nặng, không nhịn được kinh hô một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play