Quả nhiên, sau khi nghe Hạ Ninh hỏi như vậy, mẹ Hạ không còn khăng khăng yêu cầu cô giải thích mà trước tiên trả lời thắc mắc của cô:
"Đúng vậy, trước đây mẹ chưa từng hỏi con chuyện này, là vì mẹ cảm thấy con từ nhỏ đến lớn đều có chủ kiến, chứ không phải là kiểu người bốc đồng hoặc hồ đồ. Vì vậy, mặc dù mẹ cảm nhận được hai đứa có điều gì đó không vui, nhưng mẹ vẫn quyết định không hỏi, mẹ nghĩ rằng chỉ cần con tự suy nghĩ kỹ và quyết định thì cho dù có chuyện gì mẹ cũng sẽ ủng hộ con, nhưng mà….bây giờ mẹ cảm thấy có hơi lo lắng."
"Đổng Vĩ Bân đã liên lạc với cha mẹ có đúng không?" Nghe mẹ mình nói vậy, giọng nói của Hạ Ninh lập tức lạnh đi vài phần.
"Đúng thế, cậu ấy vừa mới rời đi nửa tiếng trước. Cậu ấy không đến tay không mà còn mang theo rất nhiều thực phẩm bổ dưỡng đắt tiền và cứ khăng khăng nói muốn tặng cho cha mẹ, dù cho cha mẹ có từ chối thế nào cũng không được." mẹ Hạ rất thẳng thắn nói. "Lúc đầu thì nói một đống lời khách sáo vô nghĩa. Mẹ nói với cậu ấy rằng mọi người chẳng phải thân thích gì, cho nên cha mẹ không thể nhận đồ của cậu ấy, huống chi lại là những thứ đắt tiền như vậy. Kết quả là cậu ấy nói rằng cậu ấy thay con báo hiếu với cha mẹ, cho nên đây cũng là việc mà cậu ấy nên làm. Cậu ấy còn bảo rằng trước đây hai đứa con có chút bất hòa, vì một chút hiểu lầm nhỏ mà con lại dỗi đòi chia tay và còn chuyển công việc đến thành phố A để tỏ thái độ. Cậu ấy nói rất chân thành rằng muốn làm hòa với con, và mong cha mẹ thuyết phục con một chút. Hạ Ninh, mẹ không phải là loại người tham lam chỉ vì chút đồ bổ mà đánh mất lập trường từ trước đến nay của mình đâu. Mẹ gọi điện cho con chỉ vì một mục đích là hỏi xem con thực sự nghĩ gì, và con có thể cân nhắc đến việc tha thứ cho cậu ấy hay không?”
Nghe mẹ nói vậy, khuôn mặt Hạ Ninh không khỏi trở nên lạnh đi vài phần: "Mẹ, mẹ nghĩ con là kiểu người bốc đồng không suy nghĩ sao? Chỉ vì một cái gọi là hiểu lầm mà vội vàng kết thúc mọi chuyện sao? Vì một chút hiểu lầm mà phải tốn bao công sức để chuyển việc từ thành phố C đến thành phố A sao? Mẹ là người đã từng chứng kiến con đã nỗ lực như thế nào để chuyển việc, mẹ và cha hẳn là phải hiểu rõ chuyện này nhất chứ."
"Mẹ biết, mẹ biết chắc chắn giữa hai đứa có chuyện gì đó khiến con không thể chấp nhận rồi dẫn đến chia tay, nhưng rốt cuộc đó là chuyện gì? Thật sự nghiêm trọng đến vậy sao?" mẹ Hạ lại hỏi.
Hạ Ninh không định kể hết mọi chuyện giữa cô và Đổng Vĩ Bân cho mẹ mình nghe. Bởi vì đôi khi cha mẹ thường coi trọng thể diện hơn cả con cái. Mặc dù Hạ Ninh tự thấy mình không có lỗi, từ đầu đến cuối cô đều không có gì đáng trách, nhưng nếu kể ra, chắc chắn mẹ cô sẽ cảm thấy mất mặt, thậm chí là còn tức giận, và điều này không phải là kết quả mà cô mong muốn. Hạ Ninh cảm thấy toàn bộ quá trình và cách kết thúc với Đổng Vĩ Bân đều là sai lầm. Bản thân cô hối hận và tự trách móc bản thân cũng được, nhưng để cha mẹ bực tức theo thì không đáng, vì vậy, cô vẫn luôn âm thầm chịu đựng và không nói gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT