Hạ Ninh bí ẩn mở bàn tay ra. Đường Hồng Nghiệp và Thang Lực cùng lúc nhìn chăm chú vào tay cô. Trong lòng bàn tay cô là một mẩu giấy nhỏ màu xanh nhạt bị nhàu nhăn nheo. Trên tờ giấy dường như còn có một vài nét chữ mờ nhạt.
“Đây là gì vậy?” Đường Hồng Nghiệp tò mò, nhưng cũng không giấu được sự thất vọng. Ban đầu anh ta nghĩ rằng Hạ Ninh tìm được thứ gì đó quan trọng, nhưng khi nhìn kỹ thì hóa ra chỉ là một tờ giấy ghi chú cũ bị nhàu nát.
Hạ Ninh mở tờ giấy ra. Trên đó có ghi một dãy số nguệch ngoạc, trông như là một số điện thoại.
“Cô tìm được nó ở đâu vậy?” Thang Lực hỏi.
“Bên cạnh bàn máy tính. Ban đầu nó nằm ngay trên mặt bàn, nhưng đã bị ai đó vò lại. Tôi đã tranh thủ lúc mẹ của Tống Thiên Lộc không để ý lén nhặt lên. Tôi nghĩ tờ giấy này có thể là thứ mà Tống Thiên Lộc định vứt đi khi vội rời khỏi nhà nhưng lại quên mất. Vì vậy, dãy số này có thể mang giá trị nào đó cho chúng ta. Dù sao thì, chỉ cần thử là biết ngay thôi mà.” Hạ Ninh trả lời.
Nói là làm, ba người bọn họ quay lại xe đang đậu ở bên ngoài khu biệt thự, vì trời quá lạnh, đến mức tay chân đều tê cóng, cho nên sau khi vào xe, Thang Lực liền cầm lấy tờ giấy từ tay Hạ Ninh, lấy điện thoại ra và nhanh chóng bấm số. Để thuận tiện cho cả nhóm, anh còn tiện tay bật loa ngoài để tất cả ba người cùng nghe.
Ba người bọn họ vừa hồi hộp vừa kỳ vọng rằng sẽ tìm được manh mối, nhưng đồng thời cũng lo rằng dãy số này chẳng có giá trị gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT