Không đau! Mềm? Nóng?
"Cô không chịu dậy mà còn muốn nằm bao lâu nữa?"
Một giọng nói trầm vang lên ở bên tai.
Dọa chết cô rồi!
Tô Điềm chợt mở mắt, gặp phải một đôi mắt ngăm đen thâm sâu, sao mà giống như Tần Lâm Xuyên thế?
Tần Lâm Xuyên nhìn bé con đang nằm úp sấp trên người mình hết ngạc nhiên rồi lại cứng đờ người, không biết cô đang suy nghĩ cái gì.
Từ lúc bé con rời khỏi, anh vẫn luôn chú ý tới. Và sau khi Tô Khải tới chỗ đất anh đang cày, anh luôn có linh cảm kỳ lạ là cô sẽ đi ra phía sau núi. Vừa mới ra tới nơi thì thấy bé con nhắm mắt nhảy một cái, ở trên cao tận năm mét mà cô lại dám nhảy, cơ thể anh phản ứng nhanh hơn đầu óc, chờ tới khi nhìn lại thì bản thân đã thành đệm thịt rồi.
"Tô Điềm." Cơ thể vô cùng mềm mại, trên người mang theo hương thơm trong veo, theo anh hít thở mà chui vào khoang mũi.
"A, a, ngại quá, cảm ơn anh, tôi không cố ý, anh có sao không? Có nặng lắm không?" Tô Điềm mặt đỏ lên như cái mông khỉ, cô ước gì có thể quay ngược thời gian, không ngờ lại gặp anh đang ngẩn người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play