Tô Điềm ngẩng đầu nhìn về phía Trương Tú Tú ở trên cây, vẫn đang rũ đầu hôn mê, cô thở phào một hơi, bây giờ mà đánh thêm một trận nữa thì cô không đánh lại được, phải mau thu thập xong rồi xuống núi, miễn cho con hổ mất nết kia lại tìm đồng bọn tới.
Tô Điềm vung tay lên, đem bốn con lợn rừng nằm ở trên đất thu vào không gian, còn dư lại một con dùng để chiêu đãi mọi người đã tới đây giúp đỡ, về phần làm sao mà bắt được nó, cô sẽ nói là đã gặp phải con hổ đang đi săn, lợn rừng hoảng sợ chạy lung tung đâm trúng cây, hôn mê bất tỉnh, cô chém xuống một dao kết liễu. Còn vết thương trên người là do không chạy kịp bị hổ vồ, cô phải leo lên cây trốn, đợi con hổ rời đi thì cô leo xuống kéo lợn về.
Tô Điềm nghĩ nửa ngày xem nên diễn như nào, chắc là không thành vấn đề đâu, ai có thể nghĩ được, một cô gái nhỏ như cô sẽ đánh nhau với lợn rừng và hổ đâu.
Không có khả năng, nhìn thân hình bé nhỏ này của cô là không có khả năng.
Mà hai người Tô Khải và Tần Lâm Xuyên đang đuổi theo Tô Điềm, bị mấy con gà rừng thỏ rừng chạy tới làm giật mình, còn có hươu lộc chạy loạn xạ, bọn họ chưa từng thấy qua bao giờ, ngày hôm nay quá kỳ lạ.
Càng đi vào sâu bên trong, càng nghe thấy rõ tiếng rống của thú hoang, mặt mũi hai người trắng bệch, liều mạng chạy vào bên trong, bọn họ nghe tiếng rống này kiểu gì cũng giống như tiếng hổ.
Mà cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ trợn mắt há mồm, cô gái máu me khắp người đứng đối diện với con hổ bị thương đầy mình, nó cúi người nhảy vồ về phía cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play