Nghe Tô Khải mắng bé con, anh rất khó chịu, nhưng anh biết bé con ỷ mình có võ nghệ nên dám xông vào, rất đáng ăn mắng.
Trương Tú Tú: Mình không phải là người sao?
"Có nghe hay không?" Tô Khải kìm xuống ý muốn xoa tay em gái, làm bộ hung dữ hỏi, nếu như bỏ qua bộ dang run rẩy của anh ta, thì càng giống như đang mắng người.
"Anh, em sai rồi, sau này không làm thế nữa." Tô Điềm co rụt cổ, anh trai dữ quá, hai tay không chịu thành thật kéo ống tay áo anh trai, lắc đi lắc lại.
"Đứng hẳn hoi vào, đừng có cợt nhả, lần sau á, không có lần sau đâu, nếu không thì anh đánh em." Đúng là con khỉ con mặt dày, khiến người ta thấy bất đắc dĩ, đánh thì đau lòng, mắng lại không thèm nghe.
"Vâng thưa quan lớn, xin ngài chỉ bảo thêm." Hai chân chụm lại đứng thẳng tắp, hai tay để cạnh đùi, cô không biết đứng nghiêm, nhưng cô đã từng nhìn thấy, cho dù đứng không ra gì thì anh trai cũng không tức giận.
"Thật sự là hết cách với em rồi, anh sẽ nói với mẹ." Lần này cha già mà dám che chở, hai cha con đều phải chịu phạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play