Bà cụ Tô gào nói: "Thằng hai, bây giờ con đang ghét bỏ cha mẹ của con sao? Mẹ với cha con đã già rồi, còn bị ghét bỏ, nuôi con dưỡng lão, chúng ta như này đâu phải dưỡng lão đâu, đây chính là muốn moi tim của chúng ta để chúng ta chết đi đây mà, sống còn có ý nghĩa gì nữa?"
Bà cụ Tô khóc đến long trời lở đất, cảm giác đứa con trai này càng ngày càng không nghe lời, không thể khống chế được nữa, mắng chửi vô dụng, chỉ có thể lăn ra khóc um sùm.
Bà ta không biết rằng, bộ dáng của bà ta như vậy chỉ làm cho tâm của Tô Hòa Bình càng thêm lạnh giá, mẹ của mình vì muốn bọc lột đồ trên người mình để đưa cho anh trai tốt của mình, đúng là không từ thủ đoạn.
Chu Tuệ Ngọc biết, ngày hôm nay không chịu đưa ra một ít, không cho nhà họ thỏa mãn thì nhà mình đừng mong được ăn uống yên bình.
Lại cãi nhau thêm nữa, tất cả hàng xóm sẽ tới hóng chuyện, mẹ Tô với cha Tô bị bàn tán vài câu thì không sao, nhưng bà không muốn con gái của mình bị người ta chỉ trỏ vào, coi như nhà họ không làm gì sai, nhưng lời ra tiếng vào mấy câu, không sai cũng thành sai. Nghe nói thôn tiên tiến đôi khi phê duyệt một nhóm đi vào đại học, thành tích của con gái tốt như vậy, bà muốn tranh thủ một chút, con gái ở trong đất kiếm ăn rất khổ, bà đau lòng con gái.
Mẹ Tô nói với Tô Khải: "Nhóc Khải, con vào nhà lấy hai cân thịt ra đưa cho ông bà..."
Bà cụ Tô quát: "Ở đây có chỗ cho đồ điếm như mày nói chuyện sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play