"Bà cứ thử xem cháu có dám hay không." Tô Điềm đứng thẳng người, bên trái có cha Tô, bên phải có mẹ Tô, anh hai Tô Khải đi phía sau, đi qua mấy người nhà ông cụ Tô, lại xoay người nói một câu: "Đặc biệt là liên quan tới người thân mà cháu quan tâm nhất." Ngàn vạn lần đừng có động tới họ, nếu không, lần sau chắc chắn sẽ không cho nhà họ ăn tiệc, nhưng cô sẽ cho người cháu trai mà nhà họ yêu mến thư giãn gân cốt.
Những người khác không hiểu gì, nhưng hàm răng của bà cụ Tô lại run lên lập cập.
Ác quỷ, nó chính là ác quỷ!
Gà mái cũng chẳng quan tâm, chạy nhanh vào phòng chính, đóng cửa, chui vào chăn trốn.
Một màn ngày hôm nay của Tô Điềm, tạm thời dọa được cái nhà không biết an phận kia, có điều, cô biết nhà đó không nhìn được cảnh nhà mình sống tốt, suốt ngày nghĩ cách chèn ép cha mẹ Tô cùng với hai anh em họ, làm sao có thể cứ ở yên như vậy được.
"Mẹ, chúng ta ăn cơm thôi, con đói xẹp cả bụng rồi, đặc biệt lúc ngửi thấy mùi đồ ăn, mẹ làm gì mà thơm thế." Tô Điềm ôm cánh tay mẹ Tô làm nũng.
Mẹ Tô cười nói: "Được, được, được, mẹ đi bưng đồ ăn ra."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT