Về chuyện Tần Lâm Xuyên ăn uống ở nhà Tô Điềm, người trong thôn đều biết, không ai cảm thấy muộn như này mà anh còn tới nhà Tô Điềm là kỳ lạ, dù sao, khẩu phần lương thực ở đâu thì đến đó ăn.
Mỗi lần Tần Lâm Xuyên ăn cơm xong sẽ quay về ký túc xá thanh niên trí thức, trên người thoang thoảng mùi thức ăn. Thỉnh thoảng còn ngửi được mùi thịt, cái này là do công lao săn lợn của Tô Điềm, lợn rừng để trong không gian được Tô Điềm sơ chế sạch sẽ chia thành từng cân một, thỉnh thoảng lại lấy ra một ít để nấu.
Càng đừng nói tới siêu thị Thương Thành ở trong không gian có đầy đủ đồ vật, cách vài ngày cô lại lấy một ít thịt dê với thịt bò.
Tô Khải với Tần Lâm Xuyên đều biết rõ trong lòng chỗ thịt này là Tô Điềm lấy ra, cha mẹ Tô lại không hỏi nguồn gốc của chỗ thịt này, dù sao chỉ cần là con của mình lấy cho, họ rất yên tâm ăn, con gái của mình mà không tin thì tin ai chứ.
Lá gan của Tô Điềm càng ngày càng lớn, thay đổi đủ loại phương pháp để lấy thịt ra, bột mì gạo trắng lại càng không thiếu, ngũ cốc ở trong nhà bọn họ không ăn nữa, nhưng ở trước mặt người ngoài, không ai nói tới việc nhà mình được ăn thức ăn tốt, mỗi lần mẹ Tô đều nói với người khác nhà mình ăn ngũ cốc nghẹn cả cổ, mì đậu nấu bằng cám mì, rau dại và khoai mỡ.
Không nói nhà mình quá nghèo.
Nói đi cũng phải nói lại, từ khi Tần Lâm Xuyên lại một lần nữa mang mùi thức ăn trở về ký túc xá, Trương Lượng bắt đầu đứng ngồi không yên, anh ta cũng muốn mang theo khẩu phần lương thực đến nhà Tô Điềm, dưới ánh mắt lạnh lùng của Tần Lâm Xuyên, sợ hãi lại đem đồ ăn đặt về nơi cũ, kêu gào lên nói Tần Lâm Xuyên không quan tâm sống chết của anh em, bọn họ một ngày này ăn những cái gì, cho dù là trong nhà gửi đồ ăn, nhiều người thịt ít, căn bản ăn không đủ, để cho anh ta ăn một mình, anh ta không làm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT