Cái này, còn có thể làm vậy sao?
Mà Tần Lâm Xuyên vẫn còn ngồi ở trên xe cũng trợn to mắt nhìn động tác của cha Tô, bọn họ cứ như vậy xử lý xong chuyện này.
Cha Tô nói xong, vẫn chưa yên tâm, bảo Tô Khải cõng Tô Điềm nhanh chóng về nhà.
"Anh hai, cha, con không sao, con thật sự không sao mà." Tô Điềm nhanh chóng nhảy ra, lại không thoát được cái ôm của cha Tô. Ngày mai mọi người trong thôn đều nghĩ cô bị hù dọa mất hồn mất.
"Đừng có tỏ vẻ mình ổn." Cha Tô nghiêm mặt nói.
"Con chỉ là đang tiếc cái viện đẹp như này lại bị hỏng."
"Suỵt! Sau này không thể nói mấy lời này, có biết chưa?" Cha Tô lập tức nhảy dựng lên, ngó nhìn xung quanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play