"Cô út, cô thả con xuống, con nhặt mấy hòn đá nhỏ, chúng ta cùng chơi."
Tô Điềm buông bé con xuống, ngồi xổm giúp Chu Tiểu Nữu tìm đá. Cô vừa suy nghĩ vừa gật đầu. Khi cô còn ở kiếp trước, lúc bé đã phải trưởng thành sớm rồi. Người mẹ một thân một mình dẫn theo con khác hẳn so với một gia đình dẫn theo con. Một mình nuôi con, nhát gan lại cô độc, chỉ cần mang ra ngoài là không muốn mang con về, tất cả mọi người mang theo em bé, nói chuyện cũng sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
"Tô, Tô Khải? Anh tới tìm em sao? Có phải là anh biết em ở đây nên tới tìm đúng không?"
"Cô là ai?" Tô Khải nhíu mày lùi về phía sau, né tránh người phụ nữ lao tới.
Tô Điềm ngẩng đầu, không dám tin mở to mắt nhìn, người đó là chị ta sao? Tại sao lại ở chỗ này?
Cô quay đầu nhìn về phía lúc nãy Chu Tiểu Bảo chỉ, đã không còn ai ở đó, lại nhìn chậu quần áo trong tay chị ta, đây là người vợ của Trương Đại Cường mà Chu Tiểu Bảo nói tới? Chị ta vậy mà đi tới thôn Thượng Hà Loan rồi?
"Anh không nhớ em?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play