Không như ở nhà ông cụ Tô, chỉ có mẹ Tô một mình làm. Có người phụ nữ ở trong bếp, mấy người đàn ông trong nhà ông cụ Tô hoặc là đang ung dung hút thuốc hoặc là đang nằm, chỉ có cha Tô và anh trai Tô Khải là ngoại lệ. Mẹ Tô ở phòng bếp còn phải làm những việc khác trong nhà, không chỉ nấu cơm mà còn phải cho gà ăn, giặt quần áo cho cả nhà. Mà cha Tô và anh trai thì đi nấu nước, nhặt củi, chặt củi, bận bịu không hết việc.
Người một nhà bên ngoại vui vẻ làm một mâm sủi cảo ăn trưa, không ai để tâm tới chuyện Lưu Lan và Trương Đại Cường.
"Cô út, cá ngon lắm đúng không? Là cháu câu đấy." Chu Tiểu Bảo chạy chậm đến ôm chân Tô Điềm, khuôn mặt nhỏ kiêu ngạo, thật là dễ thương quá.
"Ăn rất ngon, ăn ngon là bởi vì còn có tay nghề nấu nướng của mợ nữa." Lời này của Tô Điềm không phải là nói quá, cô cảm thấy thực sự rất ngon, món cá chua ngọt thơm vô cùng.
"Nếu không có con bắt cá, làm sao mà bà có cá để làm chứ." Chu Tiểu Bảo chu môi.
Tô Điềm sờ đầu cậu bé, lời này cũng không sai.
"Đúng, là thằng nhóc này "bắt" về." Chị dâu cả cười nói bên tai Tô Điềm, còn làm một cái động tác bắt cá từ dưới đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT