Ngày hôm nay bọn họ còn phát hiện ra, con người không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài, nhìn người phụ nữ kia yếu đuối đáng thương, cũng không phải người tốt gì.
"Tô Điềm, cô có thể qua đây được không? Tôi chỉ nói vài câu thôi, tôi không có ý xấu gì hết." Lưu Lan chắp tay trước ngực van xin Tô Điềm.
"Có chuyện gì thì nói ở đây, tại sao em gái tôi phải đi qua?" Vừa nhìn là biết có ý đồ gì rồi, Tô Khải khẩn trương bảo vệ em gái ở bên cạnh, nỗ lực nhịn xuống cơn tức, nếu không phải anh ta sợ hù dọa đến hai đứa nhỏ, anh ta đã... anh ta không đánh người phụ nữ Lưu Lan này được, nhưng anh ta có thể đánh Trương Đại Cường mà. Tô Khải buồn bã suy nghĩ.
"Anh, không sao đâu, em sẽ quay lại nhanh thôi." Làm sao mà Tô Điềm không thấy được vẻ điên cuồng trong mắt Lưu Lan chứ.
Tô Điềm xoa dịu anh trai và hai người anh họ.
Tô Khải nghĩ tới kỹ năng đánh nhau trâu bò của em gái mình, không còn thấy lo nữa, nhưng ba người họ vẫn không rời đi mà cố ý ở lại chờ Tô Điềm.
Trong lòng Lưu Lan sốt ruột vô cùng, ngày hôm nay chuyện không thành, chị ta chết chắc rồi, nhưng không có cách nào đuổi ba người kia đi, chỉ có thể để họ chờ ở đây, có điều, đến lúc đó, con ranh Tô Điềm còn có thể chạy thoát sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT