Bà cụ Tô ghen tỵ đến đỏ cả mắt, càng đừng nói tới Tô Hiểu Vân và Trương Thúy Hoa. Trước đây đều là bọn họ được mặc đồ mới, không nghĩ tới sau khi được dọn ra ngoài, mấy người này đã có quần áo mới để mặc. Nếu như không cho dọn ra, bộ quần áo kia có phải là...
Mấy người không thể không nghĩ nhiều.
Cha Tô đang định ngồi xuống thì ngừng lại chốc lát: "Vợ con đang say xe, đi nghỉ rồi." Muốn mẹ Tô tới hầu hạ mấy người sao, mặt lớn quá đấy. Cha Tô nói xong, tiện tay cầm bánh trung thu đặt lên bàn.
"Biết rõ là em gái và em rể của mày cũng tới, thế mà không biết tới đây sớm để phụ giúp, nằm nhà giả chết, đã say xe thì đừng có đi xe, lúc nó đi về nhà ngoại sao không thấy say, bây giờ về thì lại say rồi?"
Bà cụ Tô bĩu mỗi, cực kỳ khó chịu với mẹ Tô, biết rõ là con gái của bà ta quen ăn đồ ngon, không nuốt được đồ ăn của nhà thằng cả, còn không biết đường qua đây, đúng là thứ mặt dày, chắc là đợi bà ta sang kéo người đến chứ gì.
"Đúng thế, mẹ nói không sai đâu! Em dâu biết là ngày hôm nay cô út sẽ về mà không qua hỏi thăm cô út, quanh năm suốt tháng đến được mấy lần chứ, cô út mới là người vất vả. Sao có thể vì say xe mà tự mình nghỉ ngơi trước chứ? Để tôi đến xem cậu hai mang đồ gì ngon biếu cha mẹ nào."
Trương Thúy Hoa vừa nói vừa giơ tay cầm cái túi mà cha Tô đặt ở trên bàn, nhìn vào bên trong. Trời ơi! Đều là bánh trung thu, vừa nhìn là thấy nguyên liệu mua không hề rẻ đâu, toàn bánh tự làm, được hai mươi cái. Sao keo kiệt thế? Bà ta còn đang chờ được thấy năm mươi sáu mươi cái bánh cơ, dù sao cũng mất công tự làm, đâu thể đắt hơn mua ngoài được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play