"Mẹ, ngày hôm nay mẹ nhớ kỹ nhé, chúng ta cần phải mua một ít bông, con có một người bạn học biết cửa sau, đến lúc đó mẹ nhắc con một tiếng để con đi mua." Tô Điềm nói rất chính trực, cứ như việc cô có người bạn như thế là rất bình thường.
"Được, để mẹ đi lấy hai khúc thịt phơi khô." Mẹ Tô thấy nhà bọn họ đã giúp đỡ rất nhiều, con gái thỉnh thoảng lại đi tìm bạn học kia, không thể làm cho người ta cảm thấy con gái không có phép tắc gì.
Đặc biệt lần này là vải bông, có phiếu mua vải bông chưa chắc đã mua được. Trước kia ở nhà ông cụ Tô hai mươi mấy năm, mẹ Tô làm áo mỏng cho con trai và con gái, toàn là nhặt của người khác không mặc nữa, chăn mền của nhà họ cũng toàn là chăn cứng, năm nay cuối cùng đã được mua thêm một ít bông.
Chăn bông áo bông quần bông, đều cần rất nhiều bông.
Khóe miệng Tô Điềm co rút một cái: "Vâng ạ.". Cùng lắm thì cô treo ở trong không gian để bán.
"Anh trai, anh Lâm Xuyên, ăn sáng thôi."
"Con ăn của con đi, mọi người đã ăn xong rồi." Mẹ Tô vỗ lưng con gái một cái, trách mắng một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play