Tô Khải chớp mắt, nhìn thoáng qua bộ dạng thờ ơ của em gái , suy nghĩ nửa ngày mới nghĩ ra được: "Cha, con mượn một ít tiền của bạn, đã đủ rồi, họ nói là chờ con dư dả rồi hẵng trả, không cần sốt ruột."
"Mọi người đang nói cái gì vậy?" Mẹ Tô nghe không rõ nghi hoặc nhìn về phía chồng cùng con cái.
"Mẹ, đợi lát nữa mẹ sẽ biết, tạm thời phải giữ bí mật nha." Tô Điềm ôm cánh tay mẹ Tô làm nũng, lôi kéo mẹ Tô đi về phía trước, trên đường lớn lại nói thẳng ra là cha Tô mua được việc làm, nhỡ người khác nghe được thì làm sao?
Tưởng Kiến Bình ngạc nhiên, ông ta còn tưởng đó là quyết định của Tô Hòa Bình, xem bộ dáng này, là quyết định của hai đứa nhóc Tô Khải và Tô Điềm rồi.
Đúng là người thành thật có phúc của mình, nhìn Tô Hòa Bình thì biết, con cái trưởng thành, hiếu thuận với hai vợ chồng anh hai, không biết là khi ông ta lớn tuổi như Tô Hòa Bình, con cái của ông ta có năng lực như anh em Tô Khải Tô Điềm hay không, có thể đứng lên hay không.
"Đi thôi, ở bên này." Mặc kệ ai là người ra quyết định, có thể hoàn thành công việc này là được, Tưởng Kiến Bình chỉ có thể giúp từng này thôi.
"Chính là nơi này." Tưởng Kiến Bình dẫn theo nhà cha Tô đi tới trước hai cánh cửa sắt, trên đó viết mấy chữ lớn màu đỏ "Xưởng đóng hộp trấn Quan Bình", phòng bảo vệ ở bên trong cửa sắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play