"Trấn Quan Bình là nhà của thím sao?" Còn hỏi tại sao cô ở đây, bà ta có thể đứng ở đây, cô không được đứng à?
Thật là, tâm tình đang tốt, nhìn thấy hai người đê tiện này chẳng thấy vui nữa, không biết hai người này ủ mưu gì, còn chưa trở về, tính toán không nhỏ đâu.
"Cô bé nói chuyện thật khó nghe." Phó Xảo không ngờ Tô Điềm không thèm nể mặt bọn họ một chút nào.
Bởi vì Phó Xảo thấy Tô Điềm không có tình cảm với Tần Lâm Xuyên nên bà ta không ra vẻ kiêu ngạo soi mói Tô Điềm nữa, nhưng Phó Xảo tự nhận mình là người thành phố, có hơi chướng mắt cô gái nông thôn như Tô Điềm.
"Không phải do thím hỏi lời vô nghĩa trước sao?" Tô Điềm cười nhạt trả lời một câu, cha mẹ còn chưa tới, cô đùa với bà ta một chút giết thời gian vậy.
"Được rồi, so đo với một đứa trẻ làm gì?" Tần Thương cũng không thích cái lưỡi bén nhọn này của Tô Điềm, nhưng để cho hai người bọn họ đi bộ về thôn thì ông ta không muốn, nhìn thấy Tô Điềm canh giữ một cái bao lớn đứng ở chỗ này, chắc chắn đang chờ người anh trai kia lái máy kéo trở về, bọn họ nhờ xe là được.
Tần Thương tự cho là bản thân đã làm ra một cái vẻ mặt ôn hòa mà hỏi: "Gần đây có gặp được Lâm Xuyên không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play