Nói cái gì mà không thể để người không liên quan chịu trách nhiệm, vậy vì sao công việc của Tần Thương lại để cho Tần Thụ Sâm cái người không liên quan này chịu trách nhiệm, tại sao không nhường công việc của ông ta để cho anh về thành phố chứ?
Nói thật, anh chẳng muốn thay Tần Thương làm việc một chút nào, mệt cả người mà mới chỉ được ba mươi đồng mỗi tháng, chỉ có từng này tiền, về sau không thể nuôi bé con được.
"Chúng ta đi thôi!" Tần Thương không đợi Tần Lâm Xuyên lên tiếng, lôi kéo Phó Xảo đứng ở bên cạnh, bộ dáng muốn nói lại thôi, nước mắt lưng tròng. Hai vợ chồng chua xót đi về phía trước, bước chậm như là người già tám mươi tuổi.
Tần Lâm Xuyên trào phúng nhếch miệng, nói: "Được rồi, tôi sẽ trở về cùng hai người."
"Thật sao? Con tha thứ cho cha rồi?" Tần Thương lộ vẻ kích, Phó Xảo cũng bày ra vẻ mặt giống thế, đáy mắt lại lóe lên tia khinh thường với nhẹ nhõm, chỉ cần Tần Lâm Xuyên trở về, vậy con trai bà ta sẽ không gặp chuyện gì, công việc không sao rồi.
"Tôi chỉ quay về xem một chút thôi, với cả, tôi muốn chờ hai ngày rồi mới đi, hai người không chờ được thì cứ về trước." Tần Lâm Xuyên nói xong, cứ như là một đứa trẻ kiêu ngạo, nhanh chóng rời đi.
Có thời gian đó còn không bằng ở bên bé con một lát, tuy rằng bé con hình như không muốn gặp anh cho lắm, nhưng rốt cuộc là không giống với hai lần gặp mặt đầu tiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play