Tô Hiểu Vân dừng tay một chút, không phải là con ranh chết tiệt Tô Điềm chứ? Hôm nay đúng là khiến chị ta có bóng ma ở trong lòng, trong khoảng thời gian ngắn tất nhiên có chút oán hận bà cụ Tô, có chuyện tốt không nhớ tới mình, có nguy hiểm lại để cho chị ta đứng ở phía trước, chẳng lẽ chỉ vì chị ta là con gái sao?
Trước kia có Tô Điềm luôn phải đứng ở phía trước, chị ta còn không cảm thấy gì, hiện tại không có Tô Điềm, tư tưởng trọng nam khinh nữ lập tức lộ hết ra ngoài.
"Thất thần cái gì đấy?" Trương Thúy Hoa nhìn bà cụ Tô vui sướng khi người gặp họa, nháy mắt nói với con gái.
Tô Hiểu Vân mím môi, từng bước đi mở cửa, trong lòng có chút khó chịu, vì sao mẹ mình với thím hai chẳng giống nhau chút nào? Đều là người làm mẹ, thím hai lúc gặp nguy hiểm đều đem hai anh em Tô Điềm, Tô Khải bảo vệ ở phía sau.
Trước kia lúc bọn họ với bà nội đánh Tô Điềm, thím hai sẽ che chở Tô Điềm, thím hai càng che chở, chị ta lại càng ghen tị, thậm chí ghét luôn thím Hai. Trước kia thím hai đối với chị ta rất ôn nhu, chỉ yêu thương chị ta thôi không được sao? Tất cả mọi người chán ghét Tô Điềm, vì sao thím với chú hai lại không chán ghét Tô Điềm chứ.
Tô Hiểu Vân càng nghĩ tâm lý càng vặn vẹo.
Mà bản thân mình không ngẫm lại, cha Tô và mẹ Tô đau lòng con cái của mình có gì sai, chỉ cần đầu óc không có vấn đề, làm sao lại sót cháu gái mà không sót con ruột của mình chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT