Trần Thanh Thanh nói xong, không quản Bạch Man nữa, đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn với nhau, chị ta nói vậy coi như đã hết lòng giúp đỡ rồi, có thể suy nghĩ cẩn thận hay không lại là chuyện của Bạch Man.
Tần Lâm Xuyên không biết có một người theo anh không bỏ hiện đang đau buồn vô cùng, mà anh khó hiểu nhìn ba người ở trước mắt.
"Mấy người tới đây làm gì?" Tần Lâm Xuyên thả xuống thân cây bắp vừa mới chặt, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy ba người kia lảo đảo bước tới.
Bé con thân thể nhỏ nhắn, đi trên cánh đồng đầy bắp rễ như đi trên đất bằng, tại sao trông mấy người này lại trông khổ sở đến thế?
Tần Lâm Xuyên cực kỳ ghét bỏ.
"Ôi! Không phải là Tiểu Như đến thăm con sao? Cha mẹ liền dẫn cô bé tới đây, con xem Tiểu Như để ý tới con như nào này." Tần Thương liên tục nói tốt Hứa Như, ông ta biết con trai mình tính cách như nào, chỉ cần không vui thì đối với ai cũng không cho sắc mặt tốt.
"Đúng vậy, Lâm Xuyên, con mau lấy một cái xẻng đào rễ cây ra đi, san bằng lại đất, Tiểu Như từ nhỏ đến lớn chưa từng phải chịu tội như ngày hôm nay đâu, quần áo sạch sẽ bị bẩn hết rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT