Đại đội trưởng lắc đầu, rốt cuộc vẫn là tuổi trẻ, chưa nghĩ được xa. Công xã không giàu hơn bọn họ bao nhiêu, cho dù nuôi lợn còn chưa thấy lợi ích đâu, ông ta còn đang chuẩn bị năm sau xây trang trại nuôi lợn nữa.
Nhưng mà hôm nay ăn thử miến, lại nghe Tô Điềm liệt kê những lợi ích kia, ông ta lại hơi dao động. Nếu như không làm, ông ta lại không nỡ, đặc biệt là số lượng khoai tây và khoai lang hàng năm không ít, để bảo tồn khoai tây với khoai lang, hàng năm bọn họ đều phải cắt thành lát xong phơi khô, lại xay thành bộ. Ăn như vậy quả thật không được ngon lắm, cực kỳ dính răng, mà trong lúc đói bụng, ai quản được ăn có ngon hay không, nhưng về phần "kiếm thêm thu nhập" kia, quả thực rất có sức hấp dẫn.
"Hiện tại không vội, ông cứ suy nghĩ đi, nếu không được thì chúng ta tự mình làm máy móc đơn giản." Chỉ là không biết có được hay không thôi. Bình thường cô hay làm mấy món đồ chơi nhỏ dùng để livestream, nếu đầu tư vào nhà máy, cô có hơi lo không biết có hoạt động được hay không, nhưng không quá lo về nó, dù sao nếu như đã muốn là thì phải thí nghiệm trước để thử xem có thể vận hành hay không.
Sau khi tiễn đại đội trưởng đi, đoàn người lại lao vào hàng ngũ bẻ ngô.
"Điềm Điềm, miến hôm nay chính là con làm." Mẹ Tô vẻ mặt tự hào hỏi con gái.
"Mẹ, cái này rất đơn giản, chờ khi nào làm xong, con sẽ dạy mẹ." Cô phải đi đặt hàng một số công cụ, nếu không sẽ bị vạch trần mất.
Tô Điềm dùng ý niệm đặt mua một cái muôi thủng kiểu năm 70-80, đợi khi nào về thì cô đặt vào trong bếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play