Nhưng mà bọn họ theo bản năng đã quên mất giá trị vũ lực của Tô Điềm, năm con lợn rừng cũng không phải là đối thủ của cô, chớ đừng nói tới mấy cái người gầy cong queo kia.
"Không bị dọa sợ là được rồi, hôm nay tôi tới đây là muốn xem Điềm Điềm làm miến như thế nào." Đại đội trưởng muốn nhìn xem rốt cuộc cách làm có phức tạp hay không, năm nay không có biện pháp mở xưởng, nhưng chỉ cần tất cả mọi người học được, có thể tự mình làm ở nhà, đến lúc đó ông ta đến từng nhà thu miến, đưa đến trạm lương thực đổi chút tiền phiếu cho mọi người.
Nhưng nói như vậy không thể cam đoan có thể bị truyền ra ngoài hay không, liệu các thôn khác có mở nhà máy làm miến hay không.
Nếu việc này không thành công thì phải tính toán lại.
"Ông đội trưởng, chúng ta vào trong sân rồi nói! Bà với các thím vào nhà nói chuyện đi." Tô Điềm mời đám người đại đội trưởng, về phần những người khác, chuyện kia đã xong, đều trở về nhà, tất cả mọi người đều là người cần cù, chuẩn bị đi ra bên ngoài làm việc vặt.
"Đi xem một chút, ông phải nhìn thật kỹ." Đại đội trưởng đứng chịu mũi sào, Tô Khải dẫn đại đội trưởng với Tần Lâm Xuyên vào sân.
"Ông, ông đã nghĩ kỹ chưa? Chúng ta tự làm, hay là thôn chúng ta tự mở xưởng?" Tô Khải vừa tò mò vừa bội phục, đại đội trưởng vì không muốn thôn dân bị chết đói, biện pháp gì cũng muốn làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play