"Vậy hai đứa đi đi, mẹ đến nhà bà cả Tô mượn máy may làm quần áo cho nhà mình. Các con ở bên ngoài hoặc dưới chân núi chặt một ít là được, chú ý an toàn." Mẹ Tô bọc lại chỗ vải đã được cắt xong, chuẩn bị đi mượn máy may làm quần áo, còn cầm thêm một miếng vải để cảm ơn.
"Con biết rồi!" Tô Điềm đem tóc chia làm hai nửa, tóc vừa dài vừa dày, không nên búi quá lớn, nếu không sẽ rất nặng, kéo đau da đầu, lại cầm cái băng đô mới mua, đi theo phía sau Tô Khải đang vác sọt cầm dao rựa, đi lên núi.
"Điềm Điềm, em đi đâu thế?" Trương Tú Tú thò đầu từ trên tường, trong đôi mắt to đầy nóng lòng muốn làm gì đó, một ngày không đi chơi với Điềm Điềm, chị ta cảm thấy thật nhàm chán.
"Bọn em đi đốn củi, chị có đi không?"
"Hôm nay chị không đi được, hai người đi đi." Trương Tú Tú phải giúp mẹ giặt quần áo.
Sau khi tạm biệt Trương Tú Tú, ở nhà họ Tô cách đó không xa gặp Tô Hiểu Vân.
"Chị họ cũng đi đốn củi sao? Đây là công việc chị có thể làm à? Chẳng phải chị họ muốn gả vào trong thành phố hưởng phúc sao? Tại sao anh họ không đi đốn củi thế? Anh họ đã bao nhiêu tuổi rồi, còn được mọi người chiều như là em bé, nhà ông nội lại để một cô gái đi chặt củi, bác cả cũng không đi ư?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play