"Anh, coi như gọi anh Lâm Xuyên tới đây, nhưng anh ấy còn chưa ăn cơm đâu." Mỗi buổi sáng Tần Lâm Xuyên thường tới đây ăn cơm rất sớm, nhưng hôm nay lại đến muộn như vậy, không biết có phải xảy ra chuyện gì rồi hay không, anh trai đi nhìn thử một chút cũng được.
Nghĩ như vậy, Tô Điềm buông ống tay áo anh trai ra.
"Ài, không sao đâu, anh để đồ ăn trong sọt rồi."
Tô Khải sải bước đi về phía ký túc xá thanh niên trí thức, nếu không phải lúc trước quan hệ giữa hai người bọn họ không tệ, anh ta còn lâu mới cầm bữa sáng cho Tần Lầm Xuyên, để cậu ta chết đói đi, miễn cho mỗi ngày lại nhớ thương em gái anh ta. Hiện tại còn biết khiến em gái mềm lòng, cứ thế đồng ý. Bọn họ còn chưa đồng ý, em gái đã đồng ý rồi, còn không phải là muốn lừa gạt em gái mình ngây thơ vô tội sao?
Nhìn anh trai bỗng dưng mang theo oán giận, Tô Điềm không nói gì, rõ ràng anh trai đã quyết tâm phải khiến anh Lâm Xuyên đi đốn củi rồi.
"Em là Tô Điềm sao?"
Tô Điềm xoay người nhìn về phía Hứa Như vẻ mặt sợ hãi, nhướng mày, đây là có ý gì? Chị ta không biết cô sao? Không phải đêm qua còn chạy đến nhà bọn họ tìm anh Lâm Xuyên, hiện tại thì ra vẻ nghi ngờ, thậm chí còn hơi khiếp sợ, bộ dáng thấp thỏm này là có ý gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT