"Điềm Điềm nói không sai, leo núi vốn rất nguy hiểm, cô khóc lóc cái gì?" Có thể thu nước tiểu mèo lại đừng có khóc nữa được không? Đừng có đi theo bọn họ, anh còn muốn bồi dưỡng tình cảm với bé con, Hứa Như đừng có làm cái bóng đèn như thế.
Tần Lâm Xuyên muốn nhanh chóng đuổi Hứa Như đi, nhìn thấy thái độ của bé con, anh cũng không muốn khiến bé con không vui, với cả, một người ngoài như Hứa Như đi theo bọn họ làm cái gì?
Ba người bọn họ là một gia đình.
"Nguy hiểm cái gì chứ? Nguy hiểm như vậy, hai người còn để cho em ấy đi theo, hơn nữa, không phải còn có anh Tần ở đây sao? Lẽ nào anh sẽ để em gặp chuyện không may ư??" Ngón tay Hứa Như chỉ về phía Tô Điềm, làm bộ làm tịch nói, ánh mắt ngượng ngùng mang theo sợ hãi nhìn về phía Tần Lâm Xuyên, cực kỳ không phục.
"Điềm Điềm không giống cô." Võ nghệ của bé con ở mức độ nào? Hứa Như có thể khoa chân múa tay như nào? Hơn nữa, bé con còn có hai người bọn họ bảo hộ! Ai có thể bảo vệ Hứa Như? Đừng có trông cậy vào anh, anh và Hứa Như không quen biết, chỉ có thể bảo vệ một người, những người khác anh không quan tâm.
"Anh thiên vị!" Hứa Như dậm chân la hét.
"Tôi thiên vị là chuyện bình thường, hơn nữa, một phần mười năng lực của Điềm Điềm cô cũng không có, không phải là tự mình dâng tới tận miệng cho thú hoang à?" Tần Lâm Xuyên trắng trợn thiên vị cho chị ta nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play