Hồ Ái Hoa híp mắt, hai tay ôm ngực tự tưởng tượng, không hề phát hiện ánh mắt cha mình càng ngày càng lạnh, nói vô cùng đương nhiên, hợp tình hợp lý, không biết xấu hổ nói những lời như thế, cứ như việc Hồ Vĩ không đồng ý lời nói của mình là việc khó tin đến cỡ nào, cả trong lẫn ngoài đều không còn bình thường.
Triệu Hải Hà còn chưa nói cái gì, Hồ Ái Hoa lại không nhịn được. Chị ta không thích sự do dự của cha, chẳng chịu dứt khoát tí nào, hơn nữa, chị ta không cho rằng Tô Hồng Quân làm sai, cơ hội có thể nắm bắt thì phải nắm bắt, quan tâm người kia là ai chứ, đâu thể cứ thế bỏ qua được, chỉ có người ngu mới đẩy cơ hội đi thôi.
Hồ Vĩ càng nghe càng tức giận, thở hổn hển, hai tay nắm chặt, gắt gao trừng mắt nhìn Hồ Ái Hoa còn muốn thuyết phục ông ta đồng ý.
"Cha không đồng ý, con đừng có nghĩ tới Tô Hồng Quân nữa, đừng ép cha đưa Tô Hồng Quân vào tù." Nếu không phải sợ thanh danh con gái bị hủy, ông ta đã sớm tống thằng khốn kia vào tù rồi.
"A... sao cha có thể chứ? Sao cha có thể nhẫn tâm như vậy, con đã là người của anh Hồng Quân, sao cha có thể đối xử với con như thế? Con có phải con gái ruột của cha không hả?"
Hồ Ái Hoa ôm đầu thét chói tai, liên tục chất vấn chỉ trích Hồ Vĩ làm cha, trên mặt Triệu Hải Hà hiện lên vẻ sảng khoái.
"Chết tiệt." Hồ Vĩ tức đến đau ngực, muốn tát Hồ Ái Hoa không biết phân biệt tốt xấu, lại bị Hồ Ái Hoa thét chói tai trốn sau lưng Triệu Hải Hà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT