"Tôi gả đến nhà ông, chứ không phải bị bán đến nhà ông, tôi trở về nhà mẹ đẻ một chuyến có làm vướng tay chân ông chỗ nào đâu?" Triệu Hải Hà chống nạnh rống giận, bà ta sống tốt, chia cho nhà mẹ đẻ thì có làm sao? Chỉ là một ít đồ ăn mà thôi, làm con rể hiếu kính cha mẹ vợ đâu có quá đáng, sao ông ta có thể tính toán chi li như vậy.
"Cái gì gọi là không vướng tay chân của tôi? Nếu cô không bỏ được người nhà mẹ đẻ như vậy thì cô đừng có quay về đây nữa!"
Triệu Hải Hà thân là mẹ, từ sáng đến tối ngâm mình ở nhà mẹ đẻ, nếu không thì lại đi mua sắm túi lớn túi nhỏ, không biết về nhà làm bữa cơm. Nếu không phải mỗi ngày bà ta không chịu về, ông ta còn phải mỗi ngày mua đồ ăn về, sợ con trai bị đói sao? Nhưng có lúc nào hai cha con bọn họ được ăn chứ, toàn bộ vào miệng nhà mẹ đẻ của Triệu Hải Hà, con gái còn có thể đi theo Triệu Hải Hà đến nhà ngoại ăn cơm, mà con trai của ông ta thì sao? Nếu như ông ta bận bịu không về được, vậy thì thằng bé sẽ phải chịu đói.
Nếu không phải lần đó con trai bị tổn thương phổi, không thể ngửi mùi khói dầu, làm sao phải đến mức bữa no bữa đói chứ?
Hồ Vĩ vô cùng hối hận, sớm biết vậy ông ta đã không cạnh tranh chức giám đốc nhà máy nữa, người xấu đã bị trừng phạt, nhưng mà ông ta cũng bị trừng phạt theo, khiến con trai cả đời chỉ có thể sống ốm yếu như vậy.
"Ông có ý gì?" Triệu Hải Hà cho rằng mình nghe lầm.
"Còn ý gì nữa? Chúng ta ly hôn đi!" Nếu đã mệt mỏi đến thế, vậy thì giải quyết luôn một thể đi, sau này ông ta phải nghỉ ngơi, ông ta không muốn phải chịu mệt nhọc như này nữa, càng không muốn bị liên lụy tới nhà mẹ đẻ của Triệu Hải Hà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play