"Câm miệng, mỗi ngày ông chỉ biết xa xả cái mồm mắng vợ, tự mà cải thiện lại cuộc sống của mình đi. Ông đi hỏi thăm đi, người ở thôn bên cạnh mở máy kéo một tháng được bao nhiêu tiền, Tiểu Khải được bao nhiêu. Mấy người lại đi hỏi thăm một chút, thôn khác muốn dùng máy kéo phải trả cho người lái xe bao nhiêu tiền, bọn tôi đòi tiền mấy người sao?" Đại đội trưởng thật sự là tức muốn chết, chính mình không biết cố gắng, nhìn người ta sinh hoạt lại ghen tị đỏ mắt.
"Cái đó đâu phải tự Tô Khải quyết định được đâu, vẫn là do đại đội trưởng tốt bụng." Lời này vừa kéo đạp Tô Khải đồng thời nâng danh tiếng cho đại đội trưởng, nhưng nếu là những người hám danh kia, nói không chừng nghe vậy sẽ mừng thầm, nhưng đại đội trưởng lại không phải, ông ta làm đại đội trưởng chỉ vì muốn người dân trong thôn được ăn no mặc ấm.
Nghe người đó nói như vậy, đại đội trưởng trực tiếp đen mặt.
"Có cái rắm, đi hỏi thăm một chút, tiền kéo xe của người lái xe phải chia một nửa cho đại đội, nếu đã không biết tốt xấu như vậy, sau này đi lên trấn, bất kể là mang đồ hay chở người, toàn bộ đều phải đưa mười xu!" Đại đội trưởng tức đến mức nói lời thô tục.
Mọi người xôn xao cả lên, nhao nhao chỉ trích nhìn về phía người vừa rồi nói chuyện không mang não, thích vỗ đùi ngựa.
Mặc cho người nhà kia cầu xin thế nào, đại đội trưởng cũng không mảy may bị lay động, đúng là đã quá buông lỏng với bọn họ mà.
Hai anh em Tô Điềm nhìn nhau, trong lòng cảm khái, trong thôn có một vị đại đội trưởng biết phân biệt đúng sai, một lòng muốn tốt cho người dân, đúng là may mắn đến nhường nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play