Tô Khải, Tần Lâm Xuyên cúi đầu, chỉ sợ lộ ra khóe miệng co giật, bảo sao Tô Điềm cứ bảo bọn họ mặc đồ rách, đúng là đã tính toán hết thảy.
"Anh trai, anh đang làm gì đấy?"
"Không phải em nói nhà mình cần báo dán tường sao?"
"Đúng vậy, lấy một ít là đủ rồi, không thể tham lam, chắc chắn có người cần hơn chúng ta, các anh à, chúng ta phải làm người tốt ý thức tốt." Tô Điềm khen hai người một câu, mau nhìn cô mà học tập này.
Quả nhiên, sau khi Tô Điềm nói xong lời này, ông lão kia thả lỏng người, không nghiêng lỗ tai nghe bọn họ nói chuyện nữa, cũng không nhìn chằm chằm bọn họ.
Tô Khải với Tần Lâm Xuyên nghe Tô Điềm nói là hiểu ngay.
Trong tay Tô Điềm cầm một cái bình sứ trang trí nhỏ màu ngọc đỏ to bằng cánh tay một người đàn ông trưởng thành, vẫn chưa bị nứt mẻ gì, cô đào từ trong góc ra, Tô Điềm vui đến mức ý cười tràn đầy mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play